Home Tâm Sự - Chia Sẻ Tâm sự: Chuyện lần đầu ở Úc
Tâm Sự - Chia Sẻ

Tâm sự: Chuyện lần đầu ở Úc

Chuyện lần đầu ở Úc 

Chuyện là hôm nay đi chơi xong thì mình bắt bus để về nhà. Đang ngồi đợi ở trạm bus thì mình cũng lấy điện thoại ra lướt một lúc. Rồi một cái vèo chiếc bus chạy ngang qua và KHÔNG DỪNG LẠI đón mình. Mình lao ra mặc sức vẫy, xe bus mặc sức đi. Vâng chuyến CUỐI CÙNG trong ngày .

Trong đầu nghĩ “Ôi đm xong, đi bộ về ” (chắc tại mình lo bấm điện  thoại)

5 giây sau đúng lúc đó tự nhiên có xe cảnh sát đằng sau chạy lại.

Bên trong 2 chú cảnh sát kéo kính xuống hỏi “Are U ok?”
– Yeah! t đợi xe bus, mà t không biết tại sao nó không dừng lại 
– “Đó là chuyến cuối cùng rồi”
– Oh shit (mình giả bộ shit cho tội nghiệp chứ biết chắc là cuối rồi )
– ” Mày đợi t tí để t gọi” (Anh chàng police nói với mình)

Thế là 2 chú gọi gọi nói nói 1 hồi. Mình lại nghĩ chắc 2 chú cảnh sát sẽ cho mình quá giang đây. Gọi nói xong xuôi chú ý bảo:
” T gọi xe bus quay lại đón m rồi, m đứng đây đợi 10′ nhá, nó đang quay lại đón m đó”

What the…quay lại đón?????

Thiệt luôn?? Hoang mang vãi. Nhưng rồi mình cũng cảm ơn rối rít rồi đứng chờ bus một cách diệu kỳ. Một lúc sau mình quay ra sau nhìn. Ô! xe cảnh sát vẫn ở đó.

Tâm sự của du học sinh Úc xem bán kết U23 Việt Nam: “Mừng muốn khóc mà không ra ngoài đường được, đành gọi về nhà chúc mừng bố mẹ”

Chờ được 5′ -10′, bỗng 2 chú bước xuống xe rồi lại chỗ mình đứng.

Mình nghĩ: “mẹ ơi lại chuyện gì nữa đây ”.
Rồi 2 chú nói:
“T chỉ muốn make sure là m an toàn thôi, khi nào m lên được xe bus rồi thì t mới happy để đi. M yên tâm, chuyến xe này chỉ có m đi thôi”

Shitttt, thế là 2 chú cứ đứng đó “bảo vệ” mình .

Đến bây giờ mình cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra thế này. Lạ lẫm vãi.


Hoang mang lần 2.

Rồi mình với 2 chú cũng nói trên trời dưới đất. Có 1 chú đến Việt Nam rồi, chú nói chú thích đồ ăn Việt, thích Sapa, Hạ Long. Còn khuyên chú kia “mày đi Việt Nam đi, mày phải đi ít nhất 3 tuần mới đã đó coan” (yêu thế không biết ).

Hồi sau xe bus đến thiệt mẹ ơi, chuyến bus quay lại chỉ để đón mình đi thêm 3km, và chỉ có một mình mình .

Lên xe rồi 2 chú bắt tay, chào tạm biệt. Mình thì cứ cảm ơn rối rít. Anh tài xế người TQ hỏi mình muốn anh thả xuống ở đâu. Mình hỏi: “Ở đâu cũng được hả anh?”
Vầng, xe bus thả mình ngay trước nhà .

Cảm thấy sự bình yên ở đây đã làm tâm tính con người trở nên tốt đẹp, dễ chịu hơn hẳn.

Tâm sự: Hồi tưởng những tháng ngày mới qua Úc – Phần 1 (Mã số 06)

Credit: Hiếu Linh