Có rất nhiều thân nhân Việt Nam… tháng nào cũng gọi điện thoại kêu gửi tiền về… nào là tiền chữa bệnh nào là đám cưới, đám giỗ, rồi tiền ăn tiền học cho con cho cháu, cho anh, cho em, cho chị, cô, dì, chú bác, nội, ngoại… Mà có khi chỉ là những màn kịch của dân nghiện số đề hay cờ bạc bar, club, nhậu nhẹt, cà phê thôi…
Có ai hiểu được nổi khổ của những người thợ nails, ngồi còng lưng mỗi ngày, chịu đựng khách hành khách đì , ngửi hóa chất, mỏi mệt cả ngày, không có thời gian ăn uống nghỉ ngơi…
Còn có những người Việt nam mới qua không biết tiếng Anh bị bạn làm chung tiệm ăn hiếp… dành khách… rồi có khi chửi mắng đánh nhau… Chúng ta là người Việt là đồng hương hãy yêu thương đùm bọc nhau giữa xứ người này… để vượt qua được khó khăn an ủi nhau bớt tủi hờn.
Kiếm từng đồng cực khổ để gửi về Việt Nam! Tháng nào gửi ít là bị trách móc không vui…
Rồi có những khi nhớ quê nhớ nhà muốn về thăm quê… mà lại khổ tâm không có tiền không có quà về lại bị trách móc. Lại cố gắng cày thêm 1 thời gian cho đủ quà cáp mới dám về…
Làm ơn hiểu dùm…. người tha hương… có người thành công… nhưng cũng có người vất vả trăm bề… chịu khổ… chịu tủi thân…
Hãy bớt bóc lột người tha hương… để nhiều khi người ta nhớ quê nhà thoải mái …. vui vẻ trở về thăm quê hương bà con…
Nguồn: Báo Quê Hương