Khoảng 50 người đã tụ tập để tham dự bữa tiệc ở vùng ngoại ô cao cấp của Westport, Connecticut, Mỹ, sau đó tản mát khắp khu vực và thế giới, mang virus corona theo cùng.’
Khoảng 50 khách đã tập trung vào ngày 5/3 tại một ngôi nhà trang trọng ở vùng ngoại ô của Westport, Connecticut, để chúc mừng bà chủ nhà vào ngày sinh nhật thứ 40 và chào đón những người bạn cũ, trong đó có một người đến từ Nam Phi. Họ đã chia sẻ những kỷ niệm, một bữa tiệc buffet xa hoa và cả virus corona.
Rồi họ tản mát.
Đêm tiệc Westport – được báo giới Mỹ gọi là “đêm tiệc số 0” (Party Zero) ở phía tây nam Connecticut và xa hơn nữa – là một câu chuyện về cách thức kết nối xã hội và du lịch hàng không giúp đại dịch lan truyền với tốc độ nhanh như chớp. Những người tham gia bữa tiệc – hơn một nửa trong số họ hiện bị nhiễm bệnh – đã rời đi vào tối hôm đó đến Johannesburg, thành phố New York và các khu vực khác của Connecticut và Mỹ, tất cả đều phát bệnh trên đường.
Số ca nhiễm tăng hơn 40 lần
Westport, thị trấn 28.000 dân ở Long Island Sound, không có trường hợp nhiễm virus corona nào được ghi nhận vào ngày diễn ra bữa tiệc. Nó đã tăng hơn 40 lần trong 11 ngày, lên 85 trường hợp vào ngày 23/3.
Các doanh nghiệp đóng cửa dọc theo Main Street ở Westport, Connecticut, nơi các trường hợp nhiễm virus corona tăng vọt. Ảnh: New York Times. |
Trong cuộc họp báo chiều 23/3, Thống đốc Ned Lamont của Connecticut nói rằng có 415 người trong bang bị nhiễm bệnh, tăng từ 327 vào tối 22/3. Mười người đã tử vong. Westport, với ít hơn 1 phần trăm dân số bang, chiếm hơn 1/5 số ca nhiễm Covid-19, với 85 trường hợp. Hạt County, nơi thị trấn Westport tọa lạc, có 270 trường hợp, chiếm 65% tổng số của bang.
Khoa học chưa thể khẳng định liên kết của số trường hợp gia tăng với New York, nơi hiện chiếm khoảng một nửa số ca nhiễm ở Mỹ. Nhưng đêm tiệc Westport “có thể là ví dụ về loại sự kiện mà chúng ta gọi là sự kiện siêu lây lan”, đặc biệt vì một số người tham gia bữa tiệc sau đó đã tham dự các sự kiện xã hội lớn ở khu vực đô thị New York, William Hanage, phó giáo sư về dịch tễ học tại Harvard, nói với New York Times.
“Một số trường hợp ban đầu ở miền Bắc Italy có liên quan đến các thị trấn nhỏ và mọi người nghĩ ‘Ồ, đó chỉ là ở các thị trấn nhỏ’. Nhưng sau đó, bạn bất ngờ thấy các trường hợp nổi lên từ Tuần lễ thời trang Milan và lan rộng ra quốc tế. Ở bất cứ nơi nào bạn nghĩ có virus, nó sẽ vượt lên trước bạn”, bác sĩ Hanage nói.
Vị khách đến từ Johannesburg – một doanh nhân 43 tuổi – đã ngã bệnh trên chuyến bay về nhà, lây lan virus không chỉ ở trong nước mà có thể cho cả hành khách. Các vị khách tham dự bữa tiệc còn tham gia các cuộc tụ tập khác. Họ đi làm trên khắp khu vực đô thị New York. Con cái họ đi học và đến nhà trẻ, chơi bóng đá và thể thao sau giờ học.
Mitch Palais, 59 tuổi, nhận đơn đặt hàng mang đi từ Rye Ridge Deli ở Westport hôm 22/3. Ảnh: New York Times. |
Sáng 8/3, ba ngày sau bữa tiệc, Julie Endich, một trong những vị khách, thức dậy ở Westport với cơn sốt tăng vọt đến 40 độ và đau đớn, cơ thể nặng nề như ai đó đè lên ngực. Cô biết các triệu chứng của mình có thể liên quan đến Covid-19, căn bệnh do virus corona mới gây ra, nhưng phải mất bốn ngày cô mới nhận được kết quả xét nghiệm xác nhận mình mắc bệnh.
Vào buổi trưa cùng ngày, các quan chức y tế thị trấn và quận đã triệu tập diễn đàn virus corona tại Thư viện Westport. Khoảng 60 người tham dự, và nhiều người khác đã xem trên Facebook. Mark A.R. Cooper, giám đốc y tế khu vực Westport Weston, tỏ ra lạc quan.
Ba ngày sau, vào ngày 11/3, ông Cooper nhận được cuộc điện thoại: Doanh nhân người Nam Phi dừng chân ở Westport để dự tiệc đã ngã bệnh trên chuyến bay về nhà ở Johannesburg.
Nỗi sợ bị tẩy chay
Ông Cooper và đội ngũ nhân viên chín người đã lập tức thực hiện kế hoạch ứng phó với đại dịch của họ và bắt đầu gọi khách dự tiệc, được xác định bởi chủ nhà Westport. Một số khách đã có con. Vài giờ sau, Westport đã đóng cửa các trường học và hầu hết tòa nhà công cộng.
Các quan chức đã làm việc với một công ty tư nhân để lập trạm kiểm tra di động cho khách dự tiệc vào ngày 12/3. Khoảng 38 khách đã xuất hiện và hơn một nửa các xét nghiệm của họ đã có kết quả dương tính.
Số người bị bệnh ở Hạt Fairfield sau đó tăng vọt. Vào ngày 16/3, Thống đốc Lamont đã đóng cửa các nhà hàng và tòa nhà công cộng trên toàn tiểu bang.
Bảo tàng Lịch sử và Văn hóa Westport bị đóng cửa vì đại dịch. Ảnh: New York Times. |
Ngay cả trong thị trấn giàu có, được kết nối tốt như Westport, việc truy tìm dấu vết liên lạc cũng gây khó khăn cho các quan chức y tế. Ngoài 50 người tham dự, còn có 120 người khác trong danh sách nghi ngờ, một số người có lẽ không có mặt trong bữa tiệc. Một trong những khách dự tiệc sau đó đã thừa nhận tham dự sự kiện với 420 người khác. Các quan chức đã bỏ cuộc.
Lo lắng, tin đồn và sự chỉ trích nhấn chìm thị trấn. Các nhà lãnh đạo đã nhận được hàng trăm email và các cuộc gọi điện thoại từ người dân bày tỏ lo sợ con cái hoặc các thành viên gia đình có thể bị lây nhiễm. Ai đã tổ chức bữa tiệc? Ai đã tham dự? Họ muốn biết.
Tin đồn trở nên cực đoan đến mức một số cư dân đã nói dối các quan chức y tế rằng họ đã tham dự buổi tiệc để có cơ hội ít ỏi được xét nghiệm.
Các quan chức từ chối tiết lộ tên của chủ nhà hoặc bất kỳ khách nào, trích dẫn các quy tắc bảo mật của liên bang và tiểu bang.
Khi căn bệnh lây lan, nhiều cư dân giữ im lặng, lo lắng về việc bị hàng xóm tẩy chay và con cái họ sẽ bị đuổi khỏi các đội thể thao đáng mơ ước hoặc bỏ lỡ các sự kiện ở trường.
Danh tính của chủ nhân buổi tiệc được giữ kín, dù có nhiều đồn đoán. Hai trong số những vị khách, cô Endich và Cheryl Chutter, một người tham dự sống ở Stamford, đã tự công khai danh tính.
Cô Chutter nhận được kết quả chẩn đoán vào ngày 17/3. Cô đã thông báo cho trường tư thục của con trai mình và họ đã gửi cậu bé về nhà bằng Uber và đóng cửa trường ba giờ sau đó. Giải bóng đá trẻ mà cậu bé tham dự với 1.500 cầu thủ cũng bị hoãn lại sau khi cô thông báo với đội trưởng rằng cô đã đứng cổ vũ cho con cùng các phụ huynh khác trước khi bị ốm.
Cô Chutter và cô Endich đều nhấn mạnh lòng tốt của hàng xóm, những người tình nguyện phát thức ăn, nước uống và động viên họ. Cô Chutter cho biết các quan chức y tế đã gọi hàng ngày để kiểm tra. Cô cho rằng việc chỉ trích và đổ lỗi là vô nghĩa.
“Nó không giống như việc bạn nhốt một người lại khi hàng triệu người trên thế giới đã nhiễm virus”, cô nói.
Doanh nhân ở Johannesburg đã bình phục hoàn toàn và thậm chí còn lên kế hoạch tập chạy bộ.
“Có vẻ như vấn đề thực sự bây giờ là những người quá sợ hãi đến mức không dám lên tiếng. Vấn đề là sự thiếu hiểu biết của công chúng, ông nói với Sunday Times.
Theo Zing