Larnie ở Sydney (Úc) chia sẻ trên Mamamia cách nuôi dạy hai con có IQ nằm trong 1% thế giới, trong đó con gái yêu toán, con trai thích lịch sử.
Khi mọi người biết hai con tôi có IQ rất cao, câu đầu tiên họ nói là: “Hai đứa bé đã nhận gen thông minh từ bạn hay chồng bạn?”. Câu hỏi này khiến tôi cảm thấy buồn cười vì sự thật cả tôi, chồng tôi và gia đình hai bên đều có học lực trung bình. Con gái tôi, Amy là thiên tài toán học trong khi tôi chỉ biết tính toán trong phạm vi hai bàn tay. Chồng tôi chỉ đọc báo trong khi con trai của chúng tôi, Maxwell, đọc Binh pháp Tôn tử của Tôn Vũ từ năm 5 tuổi.
Maxwell (10 tuổi) và Amy (12 tuổi) chụp ảnh khi tham gia chương trình Child Genius Úc. Ảnh: Larnie. |
Chúng tôi nhận ra sự khác biệt của con gái đầu lòng Amy từ khi cháu được bốn đến sáu tháng tuổi. Lúc đó, con gái tôi chưa biết đi, biết nói nhưng thường xuyên cáu kỉnh, quấy khóc. Chúng tôi đã thử nhiều cách nhưng không thể dỗ dành con gái ngoan ngoãn. Một người bạn đã trêu rằng có lẽ tôi nên ngồi xuống nói chuyện và đặt vài câu đố cho đứa bé suy nghĩ. Tôi đã thử làm như vậy với Amy.
Đầu tiên, tôi đưa ra khoảng 30-40 miếng câu đố tìm hai hình giống nhau, mô tả những gì tôi đang làm, nội dung câu đố và thật kỳ lạ Amy ngay lập tức yên lặng và chăm chú nhìn tôi. Đêm đó, cháu lại quấy khóc không ngừng và buộc tôi phải tiếp tục thực hiện cuộc trò chuyện về câu đố.
Sau đó, khi Amy có thể di chuyển, tôi đưa cháu những miếng ghép và cháu có thể sắp xếp đúng những cặp hình giống nhau. Tôi cố tình xáo trộn những miếng ghép, đặt chúng nằm ngược nhưng Amy vẫn có thể chọn đúng các cặp. Điều này làm tôi ngạc nhiên không nói lên lời.
Cho đến khi Maxwell, con trai của chúng tôi bộc lộ tài năng, tôi đã không bất ngờ nhiều như với Amy. Maxwell thông minh theo cách khác với chị gái. Nếu Amy có thiên hướng về toán học và các con số, Maxwell lại yêu thích và đam mê lịch sử. Năm 2 tuổi, Maxwell đã chăm chú xem những bộ phim tài liệu về lâu đài và hiệp sĩ cổ ngay cả khi họ không nói tiếng Anh.
Năm 3 tuổi, khi tôi đưa con trai đi khám, nó hỏi bác sĩ rằng: “Bác có biết người khỏe phải đeo mặt nạ, mặc áo choàng và mang gà sống đến cứu chữa những người bị chuột cắn không?”. Con trai tôi đang nói về bệnh dịch cái chết đen trong lịch sử và có thể phát âm chuẩn xác cụm từ “bệnh dịch”. Với vẻ mặt chưa hết ngạc nhiên, bác sĩ quay sang bảo tôi nên đưa con đi xét nghiệm tài năng.
Mọi người có thể nghĩ tôi là người mẹ kỳ quái nhưng thực sự khi đọc 40 trang đánh giá tài năng của các con, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Sự áp lực và căng thẳng như những viên gạch đang đóng thành bức tường sợ hãi trên lưng tôi. Tôi không phải người mẹ thông minh hay tài năng, tôi tụt lại phía sau trong các lớp học. Tôi chính là kiểu học sinh mờ nhạt, kết quả kém nhưng các con tôi không như vậy. Tôi băn khoăn với câu hỏi làm thế nào để dạy những đứa con tài năng. Sau nhiều ngày tháng suy nghĩ, tôi quyết tâm bồi dưỡng chúng theo cách riêng.
Gia đình Larnie. Ảnh: Larnie |
Là bà mẹ không có trình độ học vấn cao, tôi sử dụng phương pháp “học nguỵ trang”. Mỗi khi đi chơi xa hay đi siêu thị, gặp điều gì khác thường, tôi sẽ đặt câu hỏi để chúng suy nghĩ. Nếu chúng trả lời được, tôi sẽ hỏi vặn lại để hình thành cho các con tư duy phản biện. Tôi muốn các con mình học bằng mọi giác quan, nếm, ngửi, nghe và cảm nhận. Dù là người lớn, tôi không thể ngồi yên một chỗ quá lâu nên các con tôi cũng không nên như vậy. Tôi đưa chúng ra ngoài, khám phá xung quanh, giao lưu kết bạn và học từ thiên nhiên.
Tôi tin tưởng vững chắc vào phương pháp nuôi dạy con cái theo cách tự nhiên và hoàn toàn đồng ý với Albert Einstein rằng: “Thiên tài là 1% từ năng khiếu và 99% từ sự cần cù”. Các con tôi có thể may mắn có được 1% kia nhưng nếu tôi không rèn luyện và thúc đẩy, chúng sẽ không thể có được 99% còn lại.
Tương tự như vậy, tôi muốn nói với các bà mẹ khác rằng chúng ta không nên giới hạn tiềm năng của trẻ, thay vào đó hãy tìm hiểu điều gì khiến chúng say mê và thúc đẩy chúng chăm chỉ nỗ lực đạt được điều đó. Tôi tin rằng, mọi đứa trẻ đều có tiềm năng trở thành thiên tài.
Năm 2018, tôi quyết định cho hai con, Amy khi đó 12 tuổi và Maxwell 10 tuổi tham gia chương trình tìm kiếm tài năng nhí Child Genius của kênh truyền hình SBS Australia. Tôi không có tham vọng các con tôi sẽ giành chiến thắng, tôi chỉ muốn các con có cơ hội được làm quen, học tập và trải nghiệm sống cùng những đứa trẻ giống như chúng.
Trong nền giáo dục phổ thông, các con tôi hay những đứa trẻ tài năng như chúng có thể cảm thấy lạc lõng, cô đơn hoặc thậm chí là kiêu ngạo. Trong nhóm của chương trình Child Genius, những đứa trẻ là giống nhau, chúng trải qua những tiến trình tự nhiên giống nhau. Chúng lớn lên, học hỏi không chỉ từ chiến thắng mà ngay cả khi thua cuộc như bao đứa trẻ khác. Chúng sẽ biết rằng mình không cô độc, mình không phải người giỏi nhất và mình có nơi thuộc về.
Trong thời gian gần đây, tôi đang xem xét về cách công nghệ phát triển và thay đổi cuộc sống loài người. Tôi khuyến khích các con tìm hiểu về lập trình và công nghệ, vì tôi tin rằng đó là tương lai của chúng ta.
Theo Vnexpress
Leave a comment