Home Tâm Sự - Chia Sẻ Du lịch bằng nhà di động ở Australia (P1)
Tâm Sự - Chia SẻTin Nước Úc

Du lịch bằng nhà di động ở Australia (P1)

20 năm qua, William hàng ngày lái xe đi chơi đây đó, thỉnh thoảng đến thăm các con cháu. Ngôi nhà duy nhất còn lại của ông là chiếc caravan. Ông yêu đời và cho biết sẽ lái xe rong chơi đến khi chết.

William bảo ông đến từ miền nam Australia. Ông chạy một cái caravan và đã đi du lịch ở Australia suốt 20 năm qua. Caravan là một cái xe, nói nôm na như một cái nhà di động, được thiết kế gồm đầu máy như một cái ôtô, đằng sau xe được thiết kế để có chỗ nằm, chỗ ngồi, chỗ nấu nướng, và cả chỗ tắm táp hay đi vệ sinh.Tôi gặp William khi ông đến dự sinh nhật một người bạn của tôi ở Australia. William chừng 60 tuổi, vóc dáng cân đối, động tác nhanh nhẹn. Tôi bắt đầu câu chuyện cũng bằng câu “ông từ đâu tới?”.

Người Australia thích đi du lịch, thích đi cắm trại, nhưng bỏ ra 20 năm chỉ để lang thang trên một cái xe du lịch đi đây đi đó thì quả là hiếm.

Chuyện ông bị tai nạn khi đang làm trong nhà máy. Một mảnh kim loại làm hỏng một bên mắt của ông. Bỏ chiếc kính lão, lấy đuôi kính đập đập vào chiếc mắt giả, giống hoàn toàn chiếc mắt thật còn lại, giọng nói và điệu bộ của ông rất sôi nổi.

Bảo hiểm thương tật giúp ông đủ tiền để không phải lao động khi mới ngoài 40 tuổi. Ông mua chiếc xe nhà di động đầu tiên và chạy từ nam đến bắc, từ tây sang đông Australia. Thỉnh thoảng ông về kiểm tra xem đại lý mà ông chỉ định cho thuê bốn ngôi nhà ông đang có thế nào. Đến khi nhận thấy đại lý cho thuê nhà chưa thật tốt, ông đã bán toàn bộ nhà và cho tiền vào tài khoản tiết kiệm. Ở Australia tiết kiệm có lãi khoảng 5% mỗi năm.

[Caption]Người Australia thích đi du lịch, thích đi cắm trại

Người Australia thích đi du lịch, thích đi cắm trại bằng xe caravan. Ảnh: Bùi Thu Thủy

Ông có nhiều con cháu, sống ở nhiều nơi trên đất Australia. Vậy là 20 năm qua, William hàng ngày lái xe đi chơi đây đó, thỉnh thoảng đến thăm các con cháu, các nơi. Và ngôi nhà duy nhất còn lại của ông là chiếc caravan hiện nay. “Tôi cứ chạy xe và đi chơi đến khi chết”, ông khẳng định.

Chiếc xe ngày nay của ông có nhiều điểm khác so với ban đầu.

“Ngày đó chúng tôi còn chưa có GPS, giờ thì trên xe có cả, GPS, Internet, pin mặt trời để cho điện và nước nóng. Một cái nhà hoàn toàn ấm cúng và đầy đủ tiện nghi”, ông nói. “Internet giúp tôi kiểm tra thời tiết. Có lần tôi đã lái xe tránh bão từ vùng này qua vùng khác. Lúc nào thấy nơi tôi đang đi du lịch nóng quá, tôi lại đến nơi mát mẻ hơn. Ngược lại, khi mùa đông, tôi vẫn tìm được những vùng biển ấm áp để bơi lội. Ngày nào tôi cũng bơi lội trong suốt 20 năm qua”.

“Vậy lúc ông bị ốm thì thế nào?”

“Tôi có ốm đâu”, William cười ầm lên. “20 năm qua, tôi chưa hề ốm một ngày nào, chưa hề ốm một ngày nào, cô biết đấy”.

“Ôi trời đất!. Ông thật có sức khỏe phi thường”.

“Chắc là do tôi ăn uống điều độ và bơi lội hàng ngày”, ông nói vậy.

“Thế ông không buồn sao khi lúc nào cũng lái xe một mình?”, tôi hỏi tiếp.

“Thật ra tôi không buồn”, ông nói, “Vì tối tối khi ngủ trong các caravan park tôi lại gặp các bạn cùng hội đi đây đi đó như mình. Thỉnh thoảng tôi cho một vài người bạn đi nhờ xe, cũng vui lắm. Lần này tôi đến Brisbane, vì có một cô sinh viên Trung Quốc muốn gửi mẹ và bạn mẹ cô ấy đi chơi với tôi vài hôm”. Caravan park là các khu nghỉ ngơi của những chiếc xe nhà di động mà thành phố nào, thị trấn nào ở Australia cũng rất sẵn.

“À, ra thế, đó là lý do vì sao tôi gặp ông ở đây”, tôi nói.

“Chồng cô bao nhiêu tuổi rồi?”, William hỏi tôi.

“Chúng tôi đều ngoài 40”, tôi trả lời.

“Vậy còn chờ gì nữa, cô về bảo chồng cô bán nhà đi, mua một cái xe caravan và đi khám phá Australia thôi”, ông đề xuất.

Tôi cười trừ nghĩ đến căn hộ hai phòng đang thuê, hàng tháng đã chiếm già nửa học bổng của mình, nghĩ đến một loạt dự án cho con học hành và nuôi chúng lớn lên mà dự án nào cũng tốn tiền cả. Lang thang như ông William cũng thật là thích, nhưng các bạn biết đấy, mẹ tôi hay nói vặn răng ra mà có tiền.

“Ông đổi một mắt và được đi chơi cả đời. Chắc lúc đầu ông thấy bất hạnh lắm, sau này lại thấy đấy là một điều hay chăng?”, tôi ngớ ngẩn nhận xét.

“Đúng rồi, đó là một cuộc đổi chác có lời”, William cười và lại gõ cọc cọc vào mắt giả của mình lần nữa.

Tôi đi cắm trại

Người Australia mang thêm lều để cắm trên bãi biển, bãi đất gần hồ hay những công viên rộng

Người Australia mang thêm lều để cắm trên bãi biển, bãi đất gần hồ hay những công viên rộng. Ảnh: Bùi Thu Thủy

Cuộc gặp gỡ với William ngày đó thật ấn tượng và thỉnh thoảng nhìn thấy một cái xe nhà di động trên đường, tôi lại thầm nghĩ, các bạn Australia này hay thật, thích đi du lịch, thích tự phục vụ mình, thích những cách khác người. Vì vậy lái xe lang thang và đi cắm trại ở đất nước kangaroo cũng là một ao ước của tôi.

Vậy mà mãi đến hơn hai năm ở Australia, chúng tôi mới dám bỏ ra một tuần để đi cắm trại. Hai vợ chồng tôi và cậu con trai 5 tuổi cùng hai gia đình người bạn có cả nam phụ lão ấu tự mang đồ cắm trại, bỏ vào hai cái xe Toyota đời trước 2000, lái xe một tua cả đi và về 3.700 km từ Brisbane qua Sydney, Albury (gần Melbourne).

Chúng tôi đi đến đâu thì cắm trại ngủ đêm ở đó trong các caravan park rồi kết luận việc đi cắm trại khá là thích thú, có thể do những thứ phục vụ cho việc cắm trại ở Australia vô cùng tiện lợi. Ngoài việc mua chiếc xe nhà vài chục đến hàng trăm nghìn AUD (Australian dollar), bạn có thể chọn thuê xe đó với giá chừng 100-200 AUD một ngày. Chỗ đỗ xe hay cắm trại cũng chỉ tốn 30-50 AUD một đêm ở những khu dành riêng cho các khách ưa lái xe tự khám phá này.

Lều trại thì có giá từ vài chục đến vài trăm AUD cũng có. Đệm hơi loại thường vài chục AUD một cái, đêm ngủ không bị lạnh lưng. Có những khu cắm trại tốt, có cả bể bơi. Chỗ xoàng hơn thì ắt cũng có nước nóng để tắm và chỗ để đi vệ sinh. Tất nhiên hai thứ kem mang theo là kem chống nắng và kem chống côn trùng đốt là không thể thiếu trong một đất nước thiên nhiên đẹp đẽ và hoang dã như Australia. Đường ở Australia thì thật tốt, cả khu nông thôn lẫn thành thị. Nếu cần chạy nhiều, một ngày chúng tôi có thể chạy đến 800-900 km trong vòng 10 tiếng mà không mệt.

Dịp chúng tôi đi cắm trại lần đó là cuối năm. Những con đường đổ về Sydney ngày 30/12 nườm nượp người chờ mong thời khắc năm mới với màn pháo hoa lộng lẫy ở nhà hát Con Sò và cầu Cảng Sydney. Những chiếc xe nhà chạy trên đường rất nhiều. Cũng nhiều xe chỉ mang đồ đi cắm trại. Trại buộc trên nóc xe còn đồ đạc chất trong cốp, lèn cứng ở mọi ngóc ngách còn trống trên xe. Nhiều lần chúng tôi phải tủm tỉm cười khi nhìn những chiếc xe lủng củng các gói bim bim, quần áo bơi, quần áo thường, đồ chơi trẻ con, sách, gối… Nhìn biết ngay là một gia đình đi cắm trại.

Đôi khi dù đã có nhà di động, người Australia vẫn mang thêm lều để cắm trên bãi biển, bãi đất gần hồ hay những công viên rộng. Trên đường đi nhiều lần tôi thấy ven hồ, ven bãi biển, là các gia đình đỗ xe caravan và cắm trại, đủ cả nam phụ lão ấu, từ bà lão tóc bạc phơ đến lũ trẻ còn đang lẫm chẫm đi. Lũ chó của các gia chủ cũng được đem theo, chạy nhảy rộn ràng ở khu trại.

Có một gia đình đi cắm trại với bạn bè dựng những trại đôi cho người lớn, mỗi đứa trẻ lại được một trại nhỏ riêng của mình. Ngoài ra, còn có trại chung kê ghế và phủ lưới để chống ruồi muỗi. Ngồi ăn trong cái lều có thể nhìn quang cảnh bốn xung quanh lại không bị lũ ruồi làm phiền thật là dễ chịu. Hết chơi trên bãi cỏ, họ lại đẩy thuyền xuống hồ và bơi lội. Một ngày trôi đi thật nhanh.

Xem tiếp Du lịch bằng nhà di động ở Australia (P2) :

Bùi Thu Thủy

Related Articles