Home Tâm Sự - Chia Sẻ Visa Thường Trú Cấp rồi…. Được Nhập Cảnh Không? (P2)
Tâm Sự - Chia SẻVisa Úc

Visa Thường Trú Cấp rồi…. Được Nhập Cảnh Không? (P2)

Những lưu ý khi làm việc với các dịch vụ di trú, luật sư tại Úc - alouc.com
Những lưu ý khi làm việc với các dịch vụ di trú, luật sư tại Úc

Thời tiết tại Sydney thật lạnh với những cơn mưa đá mới đổ xuống, bỗng nhiên Hội Trí nghĩ tới cuộc sống của mình và những gì mình đã cố gắng để có một cuộc sống thật tốt đẹp. Anh đã nhận ra rằng cái sự nỗ lực cũng chưa bằng cái số.

 

Vốn xuất thân từ cha mẹ có nguồn gốc nghệ thuật, bởi vậy quyết định muốn trở thành ca sỹ là điều dễ hiểu. Anh có sự suy nghĩ rằng để được trở thành ca sỹ nổi tiếng và với nhiều sự đón nhận của khán giả mọi nơi phải cần sự may mắn hơn là cái sự nỗ lực.

Hồi bắt đầu đi hát, anh thường nghĩ mình là hát hay nhất và luôn coi thường những ca sỹ khác, mặc dù những ca sỹ đó hát trước mình cả chục năm. Vài năm đầu anh hát tại các phòng trà của địa phương, một đêm diễn 3 điểm. Với cát sê một điểm không đủ để mua một chai rượu. Anh vừa kể vừa rớm nước mắt với tôi rằng nhiều khi trên sân khấu thật là lộng lẫy nhưng nhiều lúc nghĩ lại thật tủi và nhục cho mình. Anh ngộ nhận được cuộc sống đó rất là ảo, nhưng anh không đầu hàng. Mặc dù trời mưa gió lớn đến mấy cũng sẵn sàng đi hát. Anh còn kể rằng từ từ và từ từ cái sự suy nghĩ của anh nó bay đi mất và anh bắt đầu vào một cuộc sống ‘nghệ sỹ ảo’.

Những lưu ý khi làm việc với các dịch vụ di trú, luật sư tại Úc - alouc.com
Những lưu ý khi làm việc với các dịch vụ di trú, luật sư tại Úc

Hát được vài năm thì cái mặt của anh nó ‘chai’ tại các phòng trà của thành phố, đi đâu ai cũng biết. Anh cảm nhận mình đã nổi tiếng. Anh nổi tiếng bởi đi đâu họ cũng gặp họ cũng biết chứ không phải nổi tiếng vì giọng ca anh hay hoặc là anh đàn giỏi. Anh vẫn cho rằng mình hát hay và đàn giỏi cho nên khán giả biết và thích nhiều. Anh nghĩ rằng nếu muốn phát triển sự nghiệp thì anh phải đi vào Đại Dương chứ không thể ở “Ao” được. Tôi cũng thấy thắc mắc tại sao lại là Đại Dương và Ao. Anh kể rằng khi anh hát ở phòng trà địa phương thì các địa điểm đó chỉ là cái Ao (như ao cá) và nếu muốn phát triển thì phải tới Đại Dương, và chỗ đó chính là Sài Gòn.

Nghe bạn bè mình một đêm hát ở Sài Gòn được cả chục triệu một đêm, anh thích lắm và cũng đã có một tí vốn để bắt đầu một cuộc sống xa nhà. Khi tới nơi, nào đâu như anh nghĩ, tưởng xin được điểm hát là dễ sao? Người xin hát còn nhiều hơn cả nhân viên phục vụ. Vài tháng trôi qua, số tiền từ Bắc đem vào cũng gần hết…anh phải làm sao đây?

Một đêm đi chơi với bạn vào phòng trà có tên tuổi tại Sài Gòn để nghe xem các ca sỹ hát ra sao, anh tự nhận ra rằng một thứ mình có mà nhiều ca sỹ khác không có, đó là chơi đàn. Còn giọng hát của mình thì cũng gọi là bình thường mà thôi. Anh đã áp dụng cái phong cách mới đó và anh đã thành công đoạt được những gì mình muốn. Hết phòng trà này đến phòng trà kia bắt đầu gọi điện cho anh và xếp lịch diễn. Từ phòng trà bình thường và anh đã rất nhanh hát tại các phòng trà với những khách sang trọng. Ở đây anh đã quen biết với rất nhiều Việt Kiều.

Một dịp Jenny từ Úc về, vốn là người mẫu và cũng thích ca hát, cô đã gặp được Hội Trí tại phòng trà. Sau một vài lần đi chơi, Jenny cũng có tình cảm với anh nhưng ngược lại thì Hội Trí chẳng có một tí cảm xúc nào với Jenny, chỉ ngoài thấy cô ta xinh đẹp mà thôi. Nhiều khi đi chơi với Jenny, anh cũng rất vui vẻ nhưng trong cái vui vẻ có cuộn thêm một chút lạnh nhạt bất cần của anh, bởi vậy Jenny đã ‘say mê’ với Hội Trí, cô ta đâu biết rằng Hội Trí là gay.

Anh cười đểu và kể rằng ‘trong giới ca sỹ của chúng em, ai cũng có bệnh ảo mà không dám nhận…cái trầm cảm cũng bắt đầu từ đó anh ạ…đặt vị trí của mình cao quá mà…’ Anh còn kể thêm rằng ‘’…muốn làm ca sỹ thì phải có một trong 3 cái; tiền, sắc hoặc hy sinh…”. Đừng có bao giờ nói là hát hay mà trở thành ca sỹ là đơn giản cả, nhiều người anh biết còn trả giá cao hơn rất nhiều, nhưng mà thôi, trong cuộc sống mỗi người có một ý tưởng sống riêng, người thì thích danh vọng, tiền tài, và v.v….

Hội Trí nhận ra rằng anh không thể tiếp tục cuộc sống siêu ảo ở trong lòng Đại Dương nữa, anh đã đặt vấn đề với Jenny và nhờ cô ta bảo lãnh hôn thê giả cho anh ta qua Úc. Sau nhiều lần năn nỉ, Jenny đã nhận lời.

Là một người mẫu có tên tuổi, doanh nhân thành đạt và có địa vị xã hội là một dược sỹ, việc bảo lãnh cho chồng là chuyện không khó. Chỉ có vài tháng, Hội Trí đã có visa nhập cảnh theo diện vợ/chồng. Cuộc sống đang ồn ào và khi đặt chân tới Úc anh phát khóc. Chỉ ở được vài ngày thấy buồn rồi muốn về Việt Nam, về được Việt Nam vài ngày thì lại thấy chán với cuộc sống ‘ảo’ đó. Anh quyết tâm tự ép mình hoà hợp với cuộc sống. Anh nói rằng tôi thà sống một cuộc sống ‘thật’ mà bình thường chứ không sống một cuộc sống ‘ảo’ mà nhục.

Hai năm trôi qua, cuộc sống của Hội Trí đã được ổn định, anh đã rất thành công trong cuộc sống với một khoảng thời gian không dài. Anh đã có một nhà hàng nho nhỏ tại khu người Việt và một cuộc sống thật bình thường. Vừa trò chuyện và nhắc đến tới khúc này, anh ngắt lời tôi và cho phép anh chơi một nhạc phẩm mà anh yêu thích. Tiếng dương cầm trong không khí lạnh của Úc, tôi cảm nhận được anh vẫn còn lưu luyến với cái nghề ca hát. Anh chưa từng hối hận với cái nghề này, bởi vì nó đã tạo ra cho anh được một con người với cách sống và suy nghĩ của hôm nay. Nhưng nếu để cho anh chọn nghề này kiếm sống thì xin lỗi anh không bao giờ làm ‘dâu trăm họ’ nữa.

Hiện tại Hội Trí cũng đã là thường trú nhân của Úc theo diện vợ/chồng. Anh đã ổn định cuộc sống nhưng vẫn còn lo lắng rằng nếu sau này Bộ Di Trú phát hiện ra về mối quan hệ ‘chưa từng một ngày’ với Jenny thì anh sẽ phải ra sao?

Kể từ ngày 2/4/2010, khoản 4 của Luật Di Trú đã được bổ sung. Căn cứ theo điều 109 của Luật Di Trú, Bộ Di Trú có quyền huỷ visa nếu xác nhận được rằng mối quan hệ có tính chất ‘giả mạo’ hoặc đương đơn đã từng cung cấp thông tin hoặc giấy tờ giả.

Tạ Quang Huy

Xem lại Phần 1 : 

Tâm sự: Visa Cấp rồi…. Được Nhập Cảnh Không? (P1)